“Đảo địa ngục” quặn lòng, túa mồ hôi.
“Đảo địa ngục” – Một câu chuyện khác về sự đấu tranh, một câu chuyện khác của sự tự do, bình đẳng.
“The Battleship Island” – khi không ngồi xem trên rạp, chẳng sợ hãi cùng ai, mobile đeo tai phone một mình là cảm xúc cũng khá khác lạ.
Nhiều ý kiến trái chiều lắm về “Đảo địa ngục,” về một câu chuyện có thật trên hòn đảo chiến hạm Hashyma của Nhật Bản. Một câu chuyện lịch sử buồn của cả Nhật Bản và Hàn Quốc.
Trải dài suốt trong phim là những tình tiết đánh đập dã man, những sự dâm dúa của quan chức, lính sỹ Nhật với những người nô lệ mong muốn một cuộc sống đổi thay. Ở cái đảo địa ngục này, sự sống tự do là thứ đắt nhất, là thứ mà họ dành cả mạng sống để đánh đổi. Thứ nhẹ nhàng và tồn tại duy nhất trong phim chính là tình cảm của cha con trong ban nhạc Le-Kang.
Hình ảnh của phim quá tuyệt vời, ánh sáng quá đẹp, diễn xuất quá ổn…cho dù có xem trên Youtube. Còn ngưỡng mộ hơn khi 25tr đô đã được chi ra cho bộ phim này để phát free trên Youtube, liệu có phải phim chính trị không ta? Hòn đào địa ngục trong phim không phải là Hashima (vì không được cấp phép quay cho quay tại Hashima) mà được phục dựng và làm kỹ xảo tại Hàn Quốc Thật không thể tin nổi.
Chốt lại: Nên xem để biết về lịch sử của họ, để học cách làm phim 📽
Yêu thích nghệ thuật, phim ảnh, khởi nghiệp từ năm 25 tuổi – hiện nay Hoàng Dũng là một CEO – Film Director trẻ tuổi và có uy tín của ColorMedia.,JSC tại Hà Nội. Anh luôn dành thời gian cho việc học tập, nghiên cứu và trải nghiệm những điều mới mẻ và thú vị.